Cô gái Hà Thành sau chục năm trời sống với thân hình quá khổ và những lời dè biểu của mọi người, cô quyết tâm giảm cân. Hành trình giảm cân của cô rất gian khổ nhưng cuối cùng cô cũng đã hài lòng với thân hình hiện tại.
13 năm trời sống trong thân hình nặng nề với cân nặng lên đến 101kg – đó là một nỗi ám ảnh khủng khiếp của bất cứ cô gái trẻ nào. Nhưng với Lê Minh Châu (sinh năm 1997, hiện đang sinh sống tại Hà Nội) thì đây còn là một cơn ác mộng mà cô đã từng đối diện suốt quãng thời gian học phổ thông, để rồi sau đó phải dùng tới rất nhiều nỗ lực, nước mắt và thậm chí cả máu để đánh đổi lấy một cuộc sống yên bình như mọi người.
Sau đủ mọi tủi nhục của 13 năm chung sống với cân nặng của mình, Lê Minh Châu đã quyết định giảm cân để thay đổi cuộc đời.
Chỉ sau 8 tháng, cô đã giảm được 53kg với sự ủng hộ của gia đình và đặc biệt là mẹ cùng với việc khổ luyện và áp dụng chế độ ép cân cực kỳ nghiêm khắc trong suốt 8 tháng trời ròng rã.
Trước tiên hãy cùng KhoeDep.vn lắng nghe những tấm sự của Minh châu khi phải sống trong thân hình quá khổ và chịu mọi sự dè biểu của mọi người xung quanh.
Từ nhỏ, Minh Châu đã tự ti, xấu hổ về thân hình mập mạp quá khổ của mình và không dám tiếp xúc với nhiều người. Đầu năm 2011, cân nặng của Châu là 100kg. Cũng vì thế mà cô có biệt danh “Châu Béo”. Càng lớn, cô bé sinh năm 1997 càng ý thức được tầm quan trọng ngoại hình nên đã quyết tâm giảm cân để cơ thể khỏe và đẹp hơn.
“Có những thứ ta có được ngày hôm nay phải đánh đổi bằng nước mắt, hy sinh thậm chí là cả tính mạng của mình để lấy lại một cuộc sống bình thường như bao người khác. Tuổi thơ tôi lớn lên cũng giống như mọi người, được ăn được học , được dạy dỗ. Duy nhất một thứ tôi không có là ánh mắt người đời nhìn vào tôi chưa một lần không có sự kì thị. Tôi buồn, nhưng tôi quá bé để có thể nhận thức được thế nào là xấu, thế nào là đẹp, tôi cứ vô tư mang cái mác “Châu Béo” suốt 10 năm trời mà trong lòng chưa một phút nào thấy căm hận hay khó chịu khi người đời dòm ngó và trêu chọc.”
Cấp 1 đến 5 lớp 5, Minh Châu vẫn luôn thấy những sự trên chọc của bạn bè đối với cô vẫn hết sức bình thường, cô vẫn chịu đựng hàng ngày, tức quá thì khóc chứ chưa bao giờ mang suy nghĩ mình là một đứa bất hạnh.
“Rồi khi tôi vào cấp 2, tất cả mọi người trong trường trừ bạn tôi ra, ai cũng bảo tôi là học sinh phúc tuệ, học sinh đao, đầu óc không được bình thường. Cả cô giáo chủ nhiệm của tôi cũng vậy. Quá nhiều áp lực, tôi chuyển qua trường, những anh chị khoá trên, họ nhìn thấy tôi là họ bịp mũi, y như tôi là một con sinh vật lâu ngày bị bốc mùi vậy! Chưa một lần họ dám đi gần tôi, ảnh tôi chụp vs bạn cũng là tiêu điểm để họ post (đăng) lên rồi bàn tán, chế nhạo, sỉ nhục đủ thứ trên đời.”
Minh Châu lại phải chuyển lớp lần nữa. Nhưng cô vẫn cứ gặp phải rắc rối và sự trêu chọc của những người bạn, dần dần cô cảm thấy căm ghét bản thân và rơi vào trầm cảm. “Thỉnh thoảng tôi ra ngoài đường cùng mẹ, người đi đường họ nhìn tôi, họ chửi tôi là “con lợn” trông béo, bẩn không chịu được. Xuống đường mà lăn đi em ơi đừng ngồi trên xe không xịt lốp..”
“Tôi mệt mỏi, tự kỉ đến mức không nói chuyện với ai, ko tiếp xúc với ai, đến lớp tôi chỉ ngủ và ngủ. Tôi lên mạng xem ảnh của bạn bè, tôi thấy tự ti và tủi thân. Đêm nào tôi cũng nằm khóc và chỉ ao ước môt điều sáng ngủ dậy mình sẽ thành một con người khác.”
“Rồi khi tôi lên đến 101kg, tôi không thở được, máu huyết không lưu thông. Đầu và tai tôi trong trạng thái co giật liên hoàn. Tôi mới nghiệm ra một điều, thức tỉnh thôi, tôi phải cứu lấy chính bản thân mình! Trong suốt quá trình giảm cân, 1 ngày 4 tiếng tập chưa một ngày tôi bỏ, tập đến mức nôn từ chỗ tập về nhà 7 lần , tụt huyết áp tưởng chết 5 lần và còn nhiều lần bị suy kiệt sức khoẻ.”
Khi mới bắt đầu công cuộc giảm béo vào tháng 3/2011, cô cảm thấy đau nhức, rã rời toàn thân suốt một thời gian dài. Hàng ngày, Châu chạy 45 phút và đạp xe 30 phút ở phòng gym. Sau đó, cô thực hiện các bài tập chú trọng vào eo và đùi trong 30 phút. Khi còn 60 kg, cô chuyển sang tập tạ nhẹ và thường xuyên đi xông hơi để cơ thể săn chắc, tránh tình trạng da bị thừa.
“Tôi may mắn vì luôn có mẹ. Cái ngày mà tôi chạm mốc 47kg, cô lại phải đối mặt với cơn đau bụng dữ dội. 1 tháng trời 2 mẹ con nằm viện ôm nhau khóc, nhưng rồi tôi vẫn phải cố gắng, vì mẹ tôi, vì bản thân và tương lai của tôi. Mọi việc tốt đẹp hơn khi tôi chỉ bị viêm đại tràng cấp, tôi khỏi bệnh, ra viện và sống những ngày mà tôi cảm thấy đấy mới là cuộc sống thật sự của một con người!”
“Tôi đã phải trải qua 13 năm sống trong sự dè bỉu của mọi người, trong sự tự ti và trầm cảm về thân hình. Những gì tôi có được ngày hôm nay, tôi đã phải đánh đổi cả tính mạng, mồ hôi và cả máu của bố mẹ tôi thì tôi nghĩ tôi hoàn toàn xứng đáng. Đôi khi phải bị đẩy xuống tận vũng bùn rồi mới có thể nhận ra được giá trị của bản thân mình!”.
Để có thể ép cân nhiều như vậy, Châu cho hay, liệu trình giảm cân của cô khá khắc nghiệt và thi thoảng hơi mệt do chưa thích nghi được với chế độ ăn. Những lúc đó, cô uống một ly trà đường hoặc ăn một bát cháo muối nhỏ để cân bằng lại sức khỏe. Thực đơn giảm cân như sau:
- Loại bỏ hoàn toàn tinh bột, thức ăn nhanh, thực phẩm có đường, nhiều chất béo, đồ uống có ga.
- Tiêu thụ đủ ba bữa/ ngày, không ăn quá no. Ăn ít vào buổi tối và uống nhiều nước lọc.
- Bữa sáng: Uống nước lọc, ăn hoa quả.
- Bữa trưa: 100g thịt (thịt bò, lợn, cá hoặc lườn gà luộc), salad xà lách, hoa quả.
- Bữa tối: Uống sữa tươi không đường.
Mặc dù đã đạt được mục tiêu giảm béo nhưng cô gái sinh năm 1997 vẫn duy trì thói quen uống nhiều nước và dành 2-3 ngày/ tuần để ăn uống theo chế độ ít thịt, nhiều rau, hoa quả.
Cô cho biết: “Mọi người đều trầm trồ khi gặp lại mình. Mình cảm thấy tự hào và vui lắm, vì công sức, mồ hôi và cả nước mắt đã được đền đáp xứng đáng”.
Một số hình ảnh khác của Minh Châu:
Có thể thấy hành trình giảm cân của cô gái 9x này rất khắc nghiệt và đầy khó khăn. Nhưng vì động lực và sự tủi nhục trong bao nhiêu năm qua, cô đã kiên trì thành giảm cân thành công.